“Tai vách mạch dừng” là câu thành ngữ thể hiện việc một người cần phải cẩn thận khi nói chuyện với người khác vì lời nói của mình có thể lọt vào tai người khác.
Từ “Dừng” và “Rừng” là hai từ dễ nhầm lẫn nhất trong câu thành ngữ này. “Dừng” ở đây là danh từ, chỉ cốt nan tre/nứa để người xưa trát vách, làm nhà. Dừng có khe hở, không kín hết, nên nếu một người không giữ miệng sẽ dễ dàng để lọt sang tai người khác.