Nhà Mạc được đánh giá thịnh trị nhất dưới thời vua Mạc Đăng Doanh (1530-1540). Là người “tính tình khoan hậu, giản dị, giữ pháp độ, cấm hà khắc tàn bạo”, Mạc Đăng Doanh đã tạo nên một thời kỳ hoàng kim của vương triều Mạc, “bấy giờ được mùa, nhà no người đủ, trong nước gọi thời ấy là trị bình”.
Thời kỳ này được mô tả “mấy năm liền được mùa, nhân dân bốn trấn đều yên ổn”, hay “trúng mùa luôn, thóc rẻ gạo hơn, thuế nhẹ dịch ít, ai nấy đủ thư thái, lại thêm tư pháp nghiêm minh, quan lại thanh cần, trộm cướp mất tăm, đêm không nghe tiếng chó cắn, đi đường không ai thèm nhặt của rơi”.