Trường Đại học Sài Gòn được xây dựng vào năm 1908 có tiền thân là trường Trung học Pháp – Hoa. Ngoài tiếng Trung Quốc, học sinh còn được học thêm cả tiếng Pháp, vì thế những người tốt nghiệp trường Pháp – Hoa thời đó rất có vị thế trong xã hội, nổi tiếng khắp “Nam kỳ lục tỉnh” trong lĩnh vực thương mại. Họ thường được gọi với cái tên là “Mái Chín”, một số truyện của Hồ Biểu Chánh và Bình Nguyên Lộc có nói về các nhân vật này. Sau đó, trường được đổi là Bác Ái học viện, dành riêng cho con em Hoa kiều đang định cư tại Việt Nam theo học. Học viện được tổ chức với quy mô gồm 20 lớp, mỗi lớp có 40 sinh viên.
Ngày 09/02/1972, Trường Sư phạm cấp II miền Nam Việt Nam được thành lập ở Chiến khu C, huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh. Tháng 5/1975, Trường Sư phạm cấp II miền Nam Việt Nam được chuyển về Sài Gòn và tiếp quản trường Sư phạm Sài Gòn. Tháng 8/1976, thành lập Trường Cao đẳng Sư phạm TP.HCM trên cơ sở Trường Sư phạm cấp II miền Nam Việt Nam. Năm 2007, trường chính thức được nâng cấp thành Đại học Sài Gòn và là cơ sở giáo dục đại học công lập trực thuộc UBND thành phố Hồ Chí Minh.